Những nụ hôn môi lúc này của hai cô trò càng nồng nàn, cháy bỏng, chưa hề phai lạt hoặc mệt mỏi. Cô Trâm và Toàn thực sự không còn là cô trò của nhau nữa mà đã trở thành người tình hay nói đúng hơn là vợ chồng của nhau. Khi hai bàn tay của thằng học trò đang lần nắm và tuột chiếc quần lót đen của cô giáo dạy mình môn Văn thì cũng bất ngờ như khi nãy cúp điện, ngọn đèn neon nơi trần phòng lại cháy sáng lên. Hai cô trò cũng mặc kệ, không màng gì đến là có điện hay không có điện bởi lẽ nó không làm ảnh hưởng gì đến cuộc tình của hai cô trò cả. Lúc bấy giờ, Toàn đã nhẹ nhàng cởi xong chiếc quần lót của cô Trâm và để lên trên đống quần tây, nịt vú, quần satin đen, áo chemise lẫn lộn của nó và của cô Trâm.
Xong xuôi, nó ngồi dậy tự cởi tiếp chiếc quần đùi của nó ra khỏi hai chân và lại để lên đống quần áo hỗn độn. Bỗng Toàn nằm vật qua một bên vì nó vừa phát hiện ra nó không có đủ khả năng để giao hợp với cô Trâm được như là những lần trước với những người chị của nó. Từ lúc bắt đầu lâm trận với cô Trâm đến giờ, tuy đã lâu nhưng “thằng nhỏ”của nó vẫn còn mềm xèo, xụi lơ và thun nhỏ như trái ớt khô. Đâu phải là do trời lạnh, cũng đâu phải là do tâm lý sợ sệt, thật là không sao hiểu được lý do. Toàn nằm thở dài, vẻ chán nản, mệt mỏi.