Em mệt thì về nghỉ đi, chỗ nào không thích thì cứ đứng lên, không phải ngại ngùng.
Nhưng có lẽ do cả nể, nên em vẫn ngồi cùng đến gần tan tiệc thì xin về sớm hơn. Tôi tiễn em về đến đầu ngõ nhỏ, trong lòng lưu luyến muốn nói thêm với em vài điều, nhưng em lại quay đi trước, tôi tính quay người đi thì em lại quay lại nói cảm ơn tôi, em bảo em thấy an toàn khi tôi ở gần, tôi chỉ cười không nói gì.