hối thúc: – Nè… mở cửa lẹ đi chứ… em làm gì lâu lắc vậy? – … hay là lại muốn tụi anh đi cửa sau như hôm qua… Phương hít một hơi dài, gom hết can đảm trả lời: – Hai anh đợi xíu… tui… tui đang lấy chìa khóa… Vài phút sau Phương mở toan cánh cửa chính ở phía trước nhà, hai gã du côn thản nhiên đi vào như thể đang trở về nhà của hai gã vậy. Một gã làu bàu: – Mẹ… nhà có gì đâu mà bày đặt khóa chi cho kỹ vậy? – Phải đó… khóa cửa trước mà phía sau không có cửa thì khóa làm gì… Phương sợ hãi đứng lùi ở