nhìn thấy thì mắc cỡ chết. Lúc đó Đạt du cô nói rằng rủi có ai nhìn thấy thì có sao đâu. Sài Gòn ở khá xa và đều lạ với Phương cả, chứ có ai quen biết gì đâu, rủi có nhìn thấy thì cũng có gì mà sợ. Phương thấy Đạt nói vậy cũng có lý nhưng vẫn sợ sợ thế nào ấy. Cuối cùng lần đó cô chỉ dám mặc áo ngủ hở hang rồi đi ngoài đường với Đạt thôi. Nghĩ lại lúc đó đến giờ mà cô vẫn còn phê. Lúc đó Đạt và Boray thay phiên nhau làm tình với cô ở công viên bên vệ đường. Phương đang suy nghĩ vẩn vơ thì giật