Phương và Đức về chuyện đó nên bước theo hai đứa nó mà chẳng hề phản kháng. Thằng Phúc cũng khoác tay Nhung trên vai lê thân xác vào phòng, cả ba thằng mướn ba căn phòng kế bên nhau. “Chúc mày vui vẻ…” Phương bước ngang Phúc rồi khẽ cười. “Được…” Phúc cười cười. “Nhớ đeo bao cho an toàn… Khách sạn có chuẩn bị. Haha…” Phương nhắc nhở, con nhỏ này chơi bời với vô số người nên không biết có dính bệnh gì không. An toàn là trên hết. “Haha… Chúc mày vui vẻ.” Phúc sảng khoái đáp, sau đó vào phòng rồi