khác thời đại của chị ngày xưa nhiều lắm nhé! Không phải là bé bằng quả ớt đâu nhé! Chị Chi bĩu môi lắc lắc cái đầu rồi nói: – Thôi chú mày đừng có mà chém gió với chị nữa “Bằng quả ớt, lớt phớt vài sợi lông tơ” tinh vi làm gì, chị là chị hiểu. Vênh mặt lên tôi bảo: – Đã thấy đâu mà bảo em bé bằng quả ớt nào? – Nhìn cái mặt là biết khỏi cần sờ! – Điêu nào, chỉ được cái chém gió. Giờ đây cho xem có dám sờ không.