Nguyệt Ánh. Nàng nhìn tôi cười nói: – Khéo chiều phụ nữ nhỉ? – Nếu thích anh yêu chiều thì sang đây ở với anh, tôi nhìn nàng cười nói lả lơi. – Ừ nhỉ! Nàng vừa ăn vừa trêu tôi. Chúng tôi ăn uống vui vẻ hết sạch tất mọi thứ nàng nấu. Bụng đã no no, rượu đã say say, tôi lại thấy buồn ngủ. – Thôi cứ để bát đũa đó chiều rửa em ạ, tôi nói. – Để em làm luôn kẻo kiến. Biết nàng sạch sẽ, tôi không nói thêm gì, trở vào pha chè.