sáu giờ anh đi, nên bây giờ mình ngủ em hé! – Khi nào anh dậy sớm hơn em thì nhớ gọi em dậy cùng với nhé, nếu không thì em giận dỗi với anh luôn đó. – Uhm! Anh biết mà! Chúc em ngủ ngon! – Dạ! Em cũng chúc anh ngủ ngon! Thế là hai người quấn quýt ôm ấp vào nhau ngủ ngon lành, và họ cũng luôn luôn nở nụ cười tươi rồi dần dần chìm vào giấc ngủ Nói xong thì ông Vinh ngồi dậy và trượt lên phía trên mặt đối mặt với Diễm Trang, ông dùng đôi bàn tay của mình nâng niu khuôn mặt xinh đẹp của cô nhìn đắm