Qua hôm sau, Kiều Hạ Linh thức dậy rất trễ, lúc cô mở mắt ra mặt trời đã lên cao chắc có lẽ là buổi trưa rồi.
Kiều Hạ Linh chống tay ngồi dậy đưa mắt nhìn xung quanh thì không thấy Vũ Hoàng Huy đâu hết, cô tự chấp vấn mình: “Phải chăng là mơ???”.