đang bết trên khuôn mặt mê hồn của nàng. – Nhớ anh đến phát điên, phát dại lên mất hu… hu… Sao anh không gọi điện cho em, hu… hu… Nàng vừa khóc vừa nói làm con tim tôi đau nhói. – Thôi nào em yêu, anh không gọi vì hạnh phúc của em, con em và gia đình em. Nín đi em, tôi nói. – Hu… hu… hu… Chồng em đâu có yêu em, anh ấy bị bất lực và đòi ly hôn từ trước khi cùng anh cơ, hu, hu… hu… Tiếng khóc của nàng càng to hơn,.