vụng trộm.
hiếp dâm cô giáo đến thăm học sinh nứng
nhà sau. Đã quần nhau cả đêm rồi, vậy mà giờ nhìn cái dáng trần truồng của hắn, Phương có cảm giác vẫn thèm muốn kinh khủng. Để mặc hắn tắm phía sau nhà, Phương lẳng lặng cởi áo dài, quần dài ra. Lúc cô cởi cái quần lót ra cô thấy ở đáy quần có ứa ứa chất gì đó trắng đục. Cô ngửi lại thì thấy đó là tinh dịch của thằng Miên. Thật là quái quỷ, sáng nay cô đã rửa rất kỹ rồi mà giờ tinh dịch của hắn vẫn còn sót đâu đó trong người cô thi thoảng cứ ứa ứa ra. Cô cầm cái quần silip rồi để trần truồng vậy
phải tây mới chịu với anh tây trong em
nghe thì tụi anh đưa quần áo cho rồi chở về… còn cãi hả… tụi anh đi à… Hai gã vừa nói vừa nhóm lên xe máy kiểu như sắp nổ máy đi vậy làm Phương phát hoảng. Cô không còn cách nào khác, đành xuống nước nài nỉ: – Được rồi… giờ hai anh muốn gì nữa… nói đi… Hai gã nghe vậy mới cười, một gã nói: – Vậy phải ngoan không… vậy nè… nhìn em lúc này đẹp lắm nhưng nói thiệt cái mặt nạ kia làm mất hứng quá trời à… Gã còn lại tiếp lời, nói luôn cho hết ý: – … nếu được thì em cởi mặt nạ ra cho tụi anh ngắm đi…
bố chồng lén lút đụ nhau đến thăm với nàng dâu
cái kiểu này mà biểu hắn có đáng cái tội làm bạn gái của cậu chủ mang bầu không cơ chứ. Lúc đón đưa Phương đi dạy, đứng ở ngoài cửa hình như Tuấn cũng thoáng nghe cái mùi gì kỳ kỳ nên hỏi cô. Phương giả vờ không biết rồi giục anh chàng chở mình đi lẹ không thôi lại trễ giờ lên lớp. May mà sáng nay Phương dạy chỉ có hai tiết đầu rồi cô về chứ nếu dạy cả buổi sáng chắc cô đuối luôn. Tuấn bận dạy nên Phương phải lấy xe tự chạy về nhà. Trên đường về cô không quên ghé mua thức ăn luôn cho thằng Miên.
em ơi anh đầu trọc em nhỏ con tóc vàng
nói gì?” Ông Thông: “Đúng đó con gái, dì của con đã có thai mà ba thì không phải là ba của đứa bé. Anh trai con lại sắp được làm ba rồi… nó là con của anh trai con đó” Lan bị choáng váng khi nghe điều này. Cô ta không thể nào tin nổi rằng anh trai mình điên khùng về tình dục đến nỗi đã đụ luôn bà mẹ kế của họ, ngay cả sau khi anh ta đã đụ em gái ruột của mình. Lan: “Nhưng ba à… làm thế nào mà ba biết chắc điều đó?” Ông Thông: “Con gái của ba ơi, hôm nay khi ba đến bệnh viện với dì con, bác sĩ đã
sếp nữ không kiểm sooát ham muốn với nàng dâu
lại là Huy. Phương thấy qua ánh mắt của cậu ta khi nhìn cảnh Quang đang chịch Phương trên ghế đá, Huy có vẻ cũng ngạc nhiên. Chẳng biết làm thế nào cả, Phương bỏ một tay đang vịn thành ghế đá, đưa ra sau bấu vào không Quang, rít lên: – Huy… Huy kìa Quang… dừng lại đi… Mãi đến lúc đó, Quang hình như vẫn đang trong cơn hăng, cậu ta cứ nghiến răng dập cô như điên. Phương bấu hông cậu ta mãi cũng đành buông tay bất lực chịu trận, với lại cô cũng đang sướng quá rồi. Đến khi Huy lại gần cô đành chịu
đừng bắt anh lên cơn nứng ngổ ngáo dâm đãng
trùng hợp vậy? Boray cũng cười hớn hở tiếp lời: – Ông anh mà em đi kiếm là ảnh đó cô… may ghê… em lại chỗ ảnh làm không thấy ảnh đâu… không ngờ lại gặp nhau ở đây… mừng quá… Hai anh em của Dara và Boray chắc lâu rồi không liên lạc với nhau thiệt, gặp nhau tay bắt mặt mừng, nói chuyện huyên thuyên mà quên mất mọi thứ xung quanh. Dara lấy tay đo đo chiều cao của Boray rồi nói: – Mày dạo này lớn quá Boray ơi… xém xíu tao không nhận ra luôn á… Boray vừa để đồ xuống vừa cười: – Em giờ lớn rồi… chứ còn
địt với tóc vàng dâm đãng
hối thúc: – Nè… mở cửa lẹ đi chứ… em làm gì lâu lắc vậy? – … hay là lại muốn tụi anh đi cửa sau như hôm qua… Phương hít một hơi dài, gom hết can đảm trả lời: – Hai anh đợi xíu… tui… tui đang lấy chìa khóa… Vài phút sau Phương mở toan cánh cửa chính ở phía trước nhà, hai gã du côn thản nhiên đi vào như thể đang trở về nhà của hai gã vậy. Một gã làu bàu: – Mẹ… nhà có gì đâu mà bày đặt khóa chi cho kỹ vậy? – Phải đó… khóa cửa trước mà phía sau không có cửa thì khóa làm gì… Phương sợ hãi đứng lùi ở
idol nữ thần tóc vàng
rồi… chuyện này đó giờ anh ít khi nhắc tới nên chắc Cường cũng không biết đâu… hổng ấy… anh thử lên Sài Gòn tìm rồi ở với em mình đi… Thằng Miên lúc này cũng ăn xong, hắn để cái tô không xuống rồi thở dài: – Biết là vậy… nhưng Sài Gòn xa quá… tui tiền bạc giờ không còn gì hết… đó giờ cũng chưa bước chân lên đến đó… cũng khó lắm… Phương ngẫm nghĩ một lát, rồi nói: – Cái này thì để tui giúp cho… tui tính vầy… để canh trời tối… tui lấy xe chở anh lên Rạch Giá… từ đó bắt xe đi Sài Gòn… tui có tiền