một gã đàn ông xấu xí nhất trong số những gã đàn ông trên đời này. Bây giờ thì Hồng mới hiểu, có lẽ vì vậy hắn mới phải tìm người từ bên đảo để được lo lắng cho họ chớ người đang sống bên Mỹ này thì thà nhịn đói chứ chẳng mấy ai chịu cho hắn lo lắng. Trên đường đưa Hồng về nhà, hắn tự động vạch một chương trình để lo cho Hồng. Hắn nói huyên thuyên: – Em cứ nghĩ một hai ngày cho khỏe trước đi. Rồi anh sẽ đưa em đi làm thủ tục xin thẻ xanh, số xã hội. Rồi anh sẽ ráng làm cho em ăn học, mai mốt ra