Bố ở nhà mà ngồi chơi là buồn chân buồn tay đến phát ốm ra đấy. – Nhưng …… – Không nhưng nhị gì hết, cứ thế mà làm. Nói xong bố chồng Liên quay người bước đi, nhưng đi được vài bước, ông dừng lại nói một câu mà đến giờ đây Liên mỗi lần nghĩ lại vẫn muốn tìm lỗ nẻ chui xuống cho khỏi ngượng: – Muốn đỡ ngại thì giặt qua đi rồi mang lên máy giặt. Ông khuất hẳn tầm mắt của Liên, phải đến nửa phút sau Liên mới hiểu hết ý ông nói, mặt đỏ gay, tay che miệng vì há to của mình. Liên không biết chui